9/24/2014

BUỒN

Có nhiều cảm giác hỗn độn, có nhiều thứ suy nghĩ và có nhiều thứ không hiểu. Hơn ai hết, lúc này cần có 1 ai đó ở bên nhưng cuối cùng là không ai cả.

Vẫn cứ chông chênh, vô định, vẫn cứ hờ hững, lạnh nhạt đến  vô tình như thế.  Bao  giờ mới thôi còn trăn trở day dứt vì những chuyện chưa từng bắt đầu và cũng không biết kết thúc làm sao?

Tại sao suy nghĩ cứ mông lung, Người thì cứ dửng dưng đón nhận. Quên hay nhớ, có còn ý nghĩa j đâu. Nhưng ta đã đọc ở đâu đó rằng, bất cứ thứ gì đến từ 1 phía rồi sẽ khiến người ta mệt mỏi. Và em đang mỏi mệt như thế, cớ sao Người ko thể bên em dù chỉ 1 chút chút thôi. Tất cả là em tự nguyện, là em cố chấp và tự huyễn hoặc mình vì thế, em không có quyền đòi hỏi, đúng không?







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét