12/08/2014

LẠ - QUEN

Suy cho cùng : Người thân quen đến mấy, xa nhau lâu cũng sẽ  thành Người lạ. Và người dù có lạ đến bao nhiêu, cứ thân thiết mãi rồi cũng sẽ thành quen.
Giữa Quen - Lạ, chỉ cách nhau một cái quay lưng , or một sự lãng quên or những bận bịu vô tình mà khi xoay lưng rồi, ta có cố đến mấy cũng chẳng thành quen được nữa...

Ta - Người, lâu rồi không còn quan tâm nhau nên bỗng trở thành người lạ. Và người lạ - vẫn thường quan tâm người, được người quan tâm nên trở thành thân quen. Biết thế nên nép mình trong thế giới riêng ta - thế giới hữu hạn với những mặc cảm tự ti về cuộc sống. Và trở về với những quan tâm , chân chất thường ngày...

Đôi khi, ta cứ vin vào những bận bịu hàng ngày mà lướt qua cuộc sống quá nhanh, mải miết kiếm tìm những hư vô ở một nơi nào đó rất xa xôi mà quên mất rằng những người thân yêu của ta cũng đang mong chờ ta chậm chút lại, quan tâm xem họ đang cảm nhận gì, mong muốn gì để rồi khi tự mình dừng chân lại thấy chông chênh, lạc lõng và bơ vơ mình ta. Thực ra, chính bản thân ta đang tự làm mình rời xa cái chung của cuộc sống, để tìm cái hư vô trong thế giới ảo tưởng hàng ngày.

Sao cứ mải miết kiếm tìm điều gì đó ở xa xôi, sao không trân trọng những giây phút bên nhau, có nhau để cùng nhau cảm nhận niềm hạnh phúc đang có ở thực tại để sau này khỏi tiếc nuối?  khi đã lỡ rồi, thì có bao nhiêu thời gian đi chăng nữa ta cũng không thể tìm lại. Cái để mất không chỉ có hai con người với nhau mà còn tình người, còn niềm tin làm sao lấy lại được ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét