Cs này, người xấu nhiều, người tốt cũng chẳng ít hơn chỉ có điều ta chưa nhận ra cái tốt của những người bên cạnh ta mà thôi.
Cố gắng bao lâu nay, theo lời ck nói :" vk phải dung hòa giữa người xấu và người tốt " nhưng hình như cái này khó nhất trong các khó khăn và thử thách mà vk của anh phải vượt qua. Khi chấp nhận 1 người là friend, thì người đó là tri kỷ rồi. Mà đã là tri kỷ thì sao ko cảm thấy hụt hẫng, thất vọng khi 1 ngày bỗng dưng phát hiện ra họ có quá nhiều điểm ko được như mình nghĩ - và cũng chợt phát hiện ra, cs trong ý nghĩ luôn đẹp hơn cs ở đời thường rất nhiều.
Cứ bảo sao mà tình yêu đẹp và lãng mạn hơn cs hôn nhân, cứ bảo sao yêu xa thì yêu nhau hơn ở gần. Bởi khi yêu, người ta chỉ nhìn thấy điểm đáng yêu, chỉ là mầu hồng, chỉ việc chuẩn bị cho hò hẹn, đi ăn, cafe còn hôn nhân kèm theo đó là cơm - áo - gạo - tiền, là sữa, là bỉm, là con ốm, con khóc, con quấy thì còn đâu thời gian cho sự lãng mạn riêng tư... tình yêu chết dần mòn theo đó nếu con người ta ko biết hâm nóng nó.
Thì ra, tình bạn cũng vậy. Thật khó khăn để coi 1 người là tri kỷ nhưng cũng khó khăn gấp bội lần để unfriend người đó đi. Dù biết rằng đó chỉ là lý do ngớ ngẩn, là cảm tính. Nhưng, con người vốn dĩ cố chấp. Khi khó chấp nhận được thì cũng dần mất đi sự tôn trọng, mà đã ko tôn trọng nhau thì tốt hơn hết là ko nên là j cả nữa nhỉ?
p/s: klq lắm nhưng vẫn thường nghe được câu: Nếu muốn đánh giá người đó ntn, hãy nhìn những người bạn của anh ta. Mềnh toàn chơi với nd, vì thế mình là 1 farmer chính hiệu :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét