11/28/2014

ĐÀN ÔNG, ĐÀN BÀ

Đàn ông dù có giàu có đến đâu, thành đạt tới cỡ nào, ăn chơi ra sao, đã từng đốn đổ và qua đêm với bao nhiêu người phụ nữ, thì cũng nên chọn cho mình một người đàn bà vì yêu thương mà ở lại bên cạnh lúc khó khăn. Bởi vì đời thì nhìu thứ phù du, hôm nay thành đạt đó, hôm nay giàu có đó, bạn bè đó, gái gú đó, nhưng ngày mai lỡ 2 bàn tay trắng, thì còn lại được gì? Đời, chẳng ai học được chữ ngờ đâu. Khi bạn có tiền, bạn có thể mua được tất cả. Mua được bạn bè,mua được những mối quan hệ, mua được một con đàn bà đẹp đẽ đi bên cạnh mình, mua được cả những đêm giường chiếu thăng hoa. Nhưng bạn chẳng thể mua nỗi một người phụ nữ vì yêu thương mà hy sinh cả cuộc đời bên bạn, an ủi bạn lúc khó khăn, mỗi chiều chờ bạn về bên mâm cơm nóng hỗi. Con người ta, cần nhất trong cuộc đời là một người có thể nắm tay và đi đến cuối con đường, dù con đường đó gập ghềnh và lắm sỏi đá gian nan.
Đàn bà dù bao người đón đưa, bao người cung phụng. Nhưng nửa đêm gà gáy nếu bệnh hoạn nhắc điện thoại lên và gọi, ai chạy đến đầu tiên, thì nên gửi gấm cả đời cho người đó. Đàn ông bên bạn có thể giàu có, có thể phong lưu, có thể mua cho bạn những thứ hàng hiệu sa sỉ. Nhưng được gì khi đằng sau đó là sự cô đơn khi trái gió trở trời, không có người bên cạnh. Vật chất vừa đủ thôi, vì tiền thì có thể làm ra, chứ người thật lòng yêu thương bạn thì có tiền cũng không mua được. Vật chất mà làm gì khi đêm về mình bạn cô đơn tủi thân rồi khóc rưng rức? Chỉ cần 1 người luôn đi bên cạnh, yêu thương và lo lắng, như vậy đủ rồi. Đàn bà có mạnh mẽ tới đâu, đến cuối cùng vẫn là đàn bà. Như những ngày đầu tạo hóa sinh ra, mong manh và yếu đuối. Vì vậy, họ vẫn cần đến 1 người đàn ông, để mỗi đêm về đưa cánh tay cho họ gối và ôm họ vào lòng.
Đàn ông nhiều, đàn bà cũng nhiều. Những người đến bên đời bạn cũng nhiều,nhưng được mấy người là yêu thương thật sự? Đàn ông thì tán tỉnh đàn bà cốt cũng chỉ có 1 mục đích cuối cùng là đến cái nơi gọi là giường ngủ. Đàn bà thì ngọt ngào xởi lởi bên đàn ông chung quy lại là cũng vì phục vụ cho bản thân mình được ăn sung mặc sướng mà không cần vất vả. Vì vậy trong rất nhiều người, chỉ nên chọn 1 người. Người thật sự tốt với bạn, yêu thương bạn.
Cuộc sống càng ngày càng có nhiều thứ làm tình yêu chao đảo, ừ đồng tiền, nó có sức mạnh rất lớn.Nhưng cuối cùng, nên trả tình yêu về với đúng ý nghĩa của nó.
Nếu có người yêu bạn thật sự, bạn nên trân trọng. Đừng vội buông bỏ, vì biết đâu trên đường sau này,bạn sẽ chẳng tìm được ai đó tốt hơn. Hạnh phúc, ở ngay bên bạn.

HAI NGƯỜI ĐÀN BÀ

Hai người đàn bà sống bên nhau nhưng không thể dung hòa hai thế giới, hai thế hệ không cùng chung suy nghĩ...
Lặng lẽ ngày qua ngày, lặng lẽ trong bữa cơm, trong cuộc sống và lặng lẽ cả trong cách giao tiếp. Hai người, cứ theo đuổi hai ý nghĩ khác nhau và dường như chưa bao giờ có sự bắt gặp nhau trong 1 ý tưởng. Họ có điểm chung duy nhất là đứa con - đứa cháu. Nhưng ngay cả cách chăm sóc họ cũng lặng lẽ làm theo cách của riêng mỗi người...
Nhiều lúc, người đàn bà trẻ suy nghĩ nhiều, hiểu được rằng chỉ cần cởi mở hơn chút, bỏ qua 1 chút là cuộc sống sẽ thay đổi, rằng như thế này là do chị, nhưng chị không thay đổi được vì chị cũng quá cầu toàn, và chị cũng không khéo léo...nói ra có khi lại còn mất lòng hơn, thế nên chị lại im lặng. Chị cũng biết ck chị sẽ buồn, nhưng chị cũng quá mệt mỏi với công việc, con cái, trách nhiệm, chị không còn thời gian để suy nghĩ và nhận biết về cảm giác của người khác sẽ như thế nào nữa... cuộc sống làm cho chị thay đổi quá nhiều.
Người đàn bà lớn tuổi, cũng suy nghĩ theo cách riêng của bà. Bà yêu thương và chăm sóc cháu theo cách của bà. Bà cũng lặng lẽ chịu đựng vì con, vì cháu...bà cũng buồn và đuổi theo những suy nghĩ riêng...

Bao giờ hai con người này có thể vui vẻ chuyện trò??? -  Không biết nữa...

11/27/2014

NÓI CÙNG EM

" Có lẽ nào em ngây ngô không hiểu, rằng 1 ngày, Sỏi Đá cũng cần nhau..."
Bài nhạc đó anh đã nghe nhiều, rất nhiều nhưng sao mỗi lần nghe lại, anh vẫn thấy con tim mình tái tê ! Em không hiểu hay em cố tình không muốn hiểu trái tim anh?
 ! Tất cả là do anh. Anh đã không tạo đủ niềm tin cho em 1 bến đỗ, không đủ mạnh mẽ để em cảm thấy mình đc che trở, yêu thương, không có đủ những thứ mà em đang rất cần như tiền tài or địa vị...Anh không có gì cả ngoài trái tim chân thành, tràn đầy nhiệt huyết yêu đương. Nhưng em lại không cần, fải ko em? Anh không thể trách em mà chỉ có thể trách mình đã không thể trở thành người mà em chọn lựa. Anh đã đọc đc rằng " chỉ cần người yêu mình hạnh phúc, cho dù hạnh phúc đó ko dành cho mình, đó mới thực sự là yêu ". Và anh biết, anh thực sự yêu em.
Nhưng em ạ ! Yêu mà ko đc yêu đã là đau khổ. Còn yêu mà ko đc fép nói, ko đc fép thể hiện hay bày tỏ còn đau khổ hơn gấp trăm ngàn lần điều đó, em có hiểu cho anh ?
Với anh, yêu trong thầm lặng cũng là một cách để yêu. Và dõi theo em, đau khổ vì những đau khổ của em, vui buồn vì những vui buồn của em cũng là 1 cách để anh yêu em. Điều anh mong mỏi không fải là đc em đáp trả tình cảm của mình mà là đc em xem như tri kỉ để chia sẻ những buồn vui, mỏi mệt trong CS này. Và khi nào không thể chống chịu hay chịu đựng được những khó khắn, mệt mỏi trong cuộc sống đc nữa, hãy cho anh đc làm " Thùng Rác " để em trút bỏ tâm tư em nhé. Anh hứa, sẽ chỉ im lặng khi ở bên em, im lặng để nghe em khóc, em bày tỏ, em than phiền thôi, đc không em? Anh- chỉ muốn được ở bên em những giây phút đó, bởi chỉ có lúc đó anh mới thấy mình có ích đối với em. Còn khi em vui, em hạnh phúc , hãy cứ vui và hạnh phúc với những hạnh phúc của riêng mình. Anh sẽ chỉ đứng nhìn em từ xa một cách thầm lặng, thầm lặng để yêu em , em nhé !
 

11/14/2014

ANH NHỚ EM

Em là gì mà khiến trái tim anh đau như vậy? Anh đã tự hứa với lòng, thôi không nhớ không nghĩ nữa mà sao anh vẫn không thể. Sao em đã đến rồi đi, để lại trong anh khoảng trống chơi vơi mà chẳng ai có thể lấp đầy?

Hà Nội mùa này lạnh rồi em ạ ! Anh đã đi qua bao nhiêu cái lạnh như thế, có thể còn lạnh hơn, lạnh tưởng chừng như trái tim có thể đóng băng được nhưng anh vẫn luôn cảm thấy ấm lòng vì khi đó anh có em, có tình yêu của chúng ta sưởi ấm. Còn giờ đây, chỉ là chớm đông thôi mà sao con tim anh tê tái ! Anh lang thang một mình trên những con phố quen thuộc. Anh cô đơn trong nỗi cô đơn sâu thẳm trong trái tim mà ánh nắng còn sót lại của trời thu không đủ sức làm ấm lại. Chưa bao giờ, anh ghét mùi hoa Sữa như bây giờ - Nó làm anh nhớ em !
Anh đã nhủ với lòng mình nhiều lần rằng : Anh sẽ không đi qua những con đường mang tên tình yêu của chúng ta, sẽ không nhắc, không nhớ về em nữa. Nhưng không hiểu sao hôm nay bước chân anh lại lạc vào nơi đây, nơi có em và những tiếng cười. Hình ảnh em, kỉ niệm của chúng ta vẫn vẹn nguyên mà em đang ở đâu? Làm sao để anh quen với cảm giác không có em mỗi ngày ?
Anh nhớ em ! anh muốn thét lên ngàn lần như thế, cho dù nỗi nhớ của anh chỉ rơi vào sâu thẳm của hư vô , dù chỉ có mình anh nghe tiếng anh vọng lại…nhưng em ơi, anh vẫn muốn nói, anh nhớ em vô cùng !
Anh đã luôn tâm niệm 1 điều, trong cuộc đời Anh có thể gặp được rất nhiều người yêu mình, nhưng mãi mãi bạn không gặp được một người – đó là người mà anh thực sự yêu. Cho nên, nếu gặp người đó, anh nhất định giữ họ lại bên mình. Khi gặp em, anh biết mình đã tìm được tình yêu thực sự, nên anh đã cố gắng, cố gắng rất nhiều để giữ em bên mình. Nhưng đến bây giờ, anh bỏ cuộc. Cho dù anh biết, anh sẽ rất khó khăn để anh quên, để quen và để sống không có em. Nhưng em à, em sẽ mãi mãi là miền ký ức đẹp trong anh mà không ai có thể xâm phạm được.

Hãy sống thật vui vẻ, thật hạnh phúc khi không có anh, em nhé.anh sẽ dõi theo em, sẽ bên em ( nếu em cần ), sẽ cầu mong em luôn bình an, hạnh phúc...
 Photo: Em là gì mà khiến trái tim anh đau như vậy? Anh đã tự hứa với lòng, thôi không nhớ không nghĩ nữa mà sao anh vẫn không thể. Sao em đã đến rồi đi, để lại trong anh khoảng trống chơi vơi mà chẳng ai có thể lấp đầy?  

Hà Nội mùa này lạnh rồi em ạ !  Anh đã đi qua bao nhiêu cái lạnh như thế, có thể còn lạnh hơn, lạnh tưởng chừng như trái tim có thể đóng băng được nhưng anh vẫn luôn cảm thấy ấm lòng vì  khi đó anh có em, có tình yêu của chúng ta sưởi ấm. Còn giờ đây, chỉ là chớm đông thôi mà sao con tim anh tê tái ! Anh lang thang một mình trên những con phố quen thuộc. Anh cô đơn trong nỗi cô đơn sâu thẳm trong trái tim mà ánh nắng còn sót lại của trời thu không đủ sức làm ấm lại. Chưa bao giờ, anh ghét mùi hoa Sữa như bây giờ - Nó làm anh nhớ em !
Anh đã nhủ với lòng mình nhiều lần rằng : Anh sẽ không đi qua những con đường mang tên tình yêu của chúng ta, sẽ không nhắc, không nhớ về em nữa. Nhưng không hiểu sao hôm nay bước chân anh lại lạc vào nơi đây, nơi có em và những tiếng cười.  Hình ảnh em, kỉ niệm của chúng ta vẫn vẹn nguyên mà em đang ở đâu? Làm sao để anh quen với cảm giác không có em mỗi ngày ?
Anh nhớ em ! anh muốn thét lên ngàn lần như thế, cho dù nỗi nhớ của anh chỉ rơi vào sâu thẳm của hư vô , dù chỉ có mình anh nghe tiếng anh vọng lại…nhưng em ơi, anh vẫn muốn nói, anh nhớ em vô cùng !
Anh đã luôn tâm niệm 1 điều, trong cuộc đời Anh có thể gặp được rất nhiều người yêu mình, nhưng mãi mãi bạn không gặp được một người – đó là người mà anh thực sự yêu. Cho nên, nếu gặp người đó, anh nhất định  giữ họ lại bên mình. Khi gặp em, anh biết mình đã tìm được tình yêu thực sự, nên anh đã cố gắng, cố gắng rất nhiều để giữ em bên mình. Nhưng đến bây giờ, anh bỏ cuộc. Cho dù anh biết, anh sẽ rất khó khăn để anh quên, để quen và để sống không có em. Nhưng em à, em sẽ mãi mãi là miền ký ức đẹp trong anh mà không ai có thể xâm phạm được.

Hãy sống thật vui vẻ, thật hạnh phúc khi không có anh, em nhé.anh sẽ dõi theo em, sẽ bên em ( nếu em cần ), sẽ cầu mong em luôn bình an, hạnh phúc...

11/04/2014

ĐƠN PHƯƠNG

Thà yêu đơn phương một người còn dễ chịu hơn yêu trong một mối không rõ ràng. Bởi yêu mà không được phép nói, không được phép thể hiện, không được cả quyền hờn giận, hỏi han, quan tâm và đón nhận sự qtâm thì gọi gì là yêu. Nó có khác gì yêu đơn phương đâu. Nhưng đã gọi là yêu mà phải đơn phương thì mỏi mệt vô cùng. Nhưng muôn đời nay, người ta vẫn chấp nhận thế khi không dám bày tỏ lòng mình hoặc là khi bày tỏ biết chắc rằng sẽ bị từ chối. Yêu trong thầm lặng cũng là một cách để yêu. Nhưng yêu thế, vô cùng mệt mỏi. Vậy nên, thà chọn 1 kết thúc buồn hơn là 1 nỗi buồn không bao giờ kết thúc để con tim được thanh thản, được rộng mở đón nhận những niềm vui đang còn hân hoan, rộn ràng chờ đón ... :)

11/03/2014

TRẢ LẠI ANH

Em trả anh về với thế giới của riêng anh
Nơi anh từng bước bằng đôi chân khao khát
Còn em - một lữ hành khất lạc
Nhỡ bàn chân nơi giấc mộng hoang tàn.
Em trả anh về với những nồng nàn
Đôi tay ấy từng ôm em một thuở
Dẫu biết rằng anh say xưa rộng mở
Với em thì chỉ một nửa mộng mơ
Em trả anh về tất cả những ngày qua
......Say đắm.....
...vội vàng,đam mê, cuồng dại...
Chẳng thuộc về em đâu nên người ta nhặt lại.
Anh vỡ òa! Em điên dại vì ai?
Có lẽ rằng em đã trót lỡ sai
Đến bên anh khi anh chưa kịp quên người khác
Để giờ đây tim vỡ đau tan nát...
Gởi thương yêu bên gác mộng lỡ làng.
Ngày mai này anh dệt lại giấc mộng vàng
Đừng ngoảnh lại cứ nhìn về phía trước
Em mong... hai đôi chân cùng bước
Đừng để mất nhau rồi phải nhặt lại...lần hai...

11/01/2014

CHÚC EM HẠNH PHÚC

Em ạ ! Tình cảm, tình yêu của anh chỉ là ngọn lửa nhỏ nên anh không giữ được em or cũng có thể vì anh chẳng có j cho em ngoài trái tim chân thành mà những thứ em cần nhiều hơn thế, nên anh đã không được em chọn lựa ?
 Em biết không, tim anh đau lắm, đau đến muốn vỡ tan ra khi người bên cạnh em không phải là anh. Người cùng em chia sẻ những buồn vui cũng không phải là anh. Nhìn thấy em cười, mà những nụ cười đó không dành cho anh, sao con tim anh tê tái ? Nhưng anh còn đau gấp ngàn lần khi nhìn thấy em khóc vì người ta. Lựa chọn là do em mà sao em vẫn không vui, không hp ? Anh đã bao lần tự hỏi : sao người em chọn lại chẳng fải là anh? Vì sao người đem đến cho em những tiếng cười lại là ng khác ? Anh chợt hiểu rằng, thì ra yêu 1 người không nhất thiết phải ở bên người ấy. Yêu trong thầm lặng cũng là 1 cách để yêu. Vì thế, anh nguyện là 1 cái bóng âm thầm, dõi theo em theo cách của riêng anh - lặng lẽ quan tâm em, cổ vũ và chúc phúc cho em. Hãy nhớ, em không chỉ sống cho mình em, nên em phải sống thật vui vẻ, hạnh phúc em nhé. Với anh "Yêu một người không phải là tìm mọi cách để giữ người ấy ở bên mình, mà là trao cho họ cái quyền sẽ đi , sẽ đến or nơi họ sẽ thuộc về ".
 Anh sẽ cố gắng khiến mình thật bận rộn để không nhớ về em nữa. Em hãy cứ ytâm và hp bên người, em nhé !
Cầu chúc em hạnh phúc !