1/01/2015

VIẾT CHO NGÀY CUỐI CÙNG

Ngày cuối của năm chỉ được 1/2 ngày vui, 1/2 còn lại sao thấy nó buồn đến thế. Biết nói sao khi tình người thì ấm áp mà số phận con người quá mong manh. Mới cách đó 1 tuần thôi mà, mọi sự vui vẻ, yêu thương còn chưa dứt, sao người đã cách xa nghìn trùng. Ai biết đâu được rằng, ngày hôm đó lại là bữa cơm cuối cùng của người vợ  tiễn chồng. Ai biết được rằng, tết đó là cái  tết cuối cùng của đời lính họ được tôn vinh. Nếu biết , chắc sẽ chằng còn những giận hờn nữa, mà chỉ còn yêu thương.
 Người đi rồi là hết, là song. Còn người ở lại còn biết bao mối lo. Vợ mồ côi chồng, con mồ côi cha ngay từ khi lọt lòng mẹ. Biết nói sao chia sẻ cùng em, cùng bạn nỗi đau mất mát này. Biết nói sao khi lòng cũng đang trùng xuống với những nỗi đau. Không dám đối diện với em, với bạn vì chẳng biết phải nói gì. Hãy mạnh mẽ và can đảm lên em nhé, bạn nhé.
Cảm thấy thấm thía vô cùng câu nói: Chẳng ai biết được ngày mai mình ra sao. Hãy sống trọn vẹn ngày hôm nay, là đủ. Bởi có ai ngờ đâu, sự sống này lại mong manh đến vây...Thế nên, đừng giận,đừng hờn với người mình yêu thương quá lâu. Hãy sống vì nhau như thể hôm nay là ngày cuối cùng được sống nhé.
Vĩnh biệt và cầu mong nơi xa nghìn trùng đó lòng được thanh thản !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét