12/29/2014
VIẾT CHO NGÀY CUỐI NĂM
Cảm giác buồn không hề nhẹ cho ngày cuối cùng. Lại cách xa !
Tự tạo niềm vui cho mình bằng những niềm vui bé nhỏ - cũng chỉ là tạo cảm giác và đánh lừa bản thân thôi mà. :'(. Bà mẹ không trẻ lắm quyết định Big C thẳng tiến, kiếm chỗ chơi cho các thiên thần. NHƯNG chật níck toàn người là người. Chen lấn, xô đẩy mà chẳng bon chen được gì. Gái, zai chỉ biết ngậm ngùi chơi vài trò quen thuộc. Mệt nhưng cũng vui vì thấy các thiên thần cảm thấy vui vẻ.
Gặp người cũ, lòng dửng dưng đến lạ sau câu hỏi : E có 3 nhok rồi cơ ah?. Vâng ! ( thản nhiên ). Người lủi thủi dắt con đi như né, như tránh vì sợ vk bắt gặp. Ta cười khẩy, rồi nghĩ : Sao con người lại đáng thương tới vậy nhỉ ? Đến tư cách cũng ko đc đàng hoàng. Giờ thì ta hiểu, vì sao với ng ta an nhiên và thanh thản đến thế. Thì ra, chưa bao giờ ng đáng đc ta coi bằng bạn.
Muốn nhắn cho tri kỉ để kể lể xíu xiu nhưng nghĩ ng đang bận rộn chuẩn bị cho gd bé nhỏ. Lặng yên cho cảm giác hả hê và đi ngủ thôi nào. G9
12/28/2014
XÚC CẢM NGÀY CUỐI NĂM
Nhận đc tin nhắn từ 1 ng đặc biệt với lý do cũng rất đặc biệt. Cảm ơn nđb ấy vì đã cho iem cảm thấy mình rất đb nhé. Cảm ơn vì đã cho em thấy mình vẫn được quan tâm. ♥.
Tất niên cuối cùng của năm. Bữa tiệc khá đb vì cả năm mới có ngày dám ăn ngon thế, :D ( ăn thì ngon thật nhưng trả xiền thì hơi xót tý :p ). Sau vụ này chắc fải đến cả quý mới dám " ăn ngon" tiếp. Dù xa xỉ tý nhưng phải khẳng đinh là Ngon.
Thấy vui vì mọi ng trong phong đều vui vẻ, hòa đồng. Tuy có nhiều lúc cũng không đc như ý lắm, nhưng mà vẫn cảm thấy nhà mình rất rất vui, rất đoàn kết, rất vì nhau ( trong 1 vài tình huống ). Và nhìn chung lại thì bao năm qua, chưa có xứt mẻ gì quan hệ ace trong phòng. Đó thực sự là một thành công và hạnh phúc.
Năm mới đến, đón chào những niềm vui, tạm biệt những nỗi buồn - Tổng cổ nó ra khỏi cửa :D. chúc cho những người còn đang thiếu 1 nửa yêu thương sớm tìm đc nửa còn lại. Chúc cho các gđ của các tv luôn luôn đc hạnh phúc, ngập tràn tiếng cười.
Và cuối cùng, mong năm mới đừng đem đến cho iem những điều ko mong đợi nhé.
P/s: Vì chai nước khóang này mà giờ ê ẩm hết cả người :D
12/25/2014
CHIÊM NGHIỆM
Lâu lắm rồi không có cảm giác bình yên như thế này. Nhưng cuộc sống vẫn còn quá nhiều mối lo, và ta dường như chưa làm được gì cho mình, cho người thân, và cho cả gia đình.
Ngẫm lại, thời gian qua vẫn thấy mình được nhiều hơn mất. Có được tình bạn đẹp với những người mình trân trọng, yêu thương. Có được sự đồng cảm, chia sẻ và che chở từ người bạn đời trong những lúc khó khăn nhất. Có được niềm vui, nụ cười rạng rỡ của con thơ. Mất duy nhất một thứ, đó là niềm tin. Quá ít so với nhưng gì ta được, vậy còn mong gì hơn đây?
Thế mà, có lúc vẫn mong, vẫn ước bởi cuộc sống vẫn còn muôn vàn khó khăn cả về vật chất lẫn tinh thần. Có đôi khi tủi thân phát khóc khi trong túi chẳng còn đồng nào mà con thì đòi mua kẹo, mua bánh bằng cái giọng đến tội nghiệp: Mẹ ơi, con thích cái này, cái kia lắm.
Cũng có khi nhà hết ga, hết gạo, hết dầu dán, đến cả giọt nước mắm cũng không còn....lúc đó, thấy cuộc sống sao quá khó khăn, bế tắc.
Còn có khi trời mưa bão ầm ầm, nhà mất điện, con khóc, con quấy...mẹ chẳng làm gì được cũng khóc theo. Bởi, căn nhà ọp ẹp cứ gồng mình lên trước những cơn gió rít từng hồi, bởi con thì luôn miệng bảo : Mẹ ơi, nó sắp bay nóc nhà mình rồi mẹ ạ. Thấy tủi thân lắm lắm khi chẳng có " chú bộ đội " ở nhà những lúc như thế.
Nhưng chỉ tủi thân lúc đó thôi, rồi lại phải mạnh mẽ sống và đương đầu với mọi thứ đang diễn ra. Và bởi, bên cạnh mình vẫn còn nhìn thấy những người có cuộc sống còn khó khăn hơn gấp vạn lần để cảm thấy an ủi phần nào để tiếp tục.
Uh thì người ta đi làm, kiếm tiền để phục vụ cuộc sống, cốt cũng để cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc thôi mà. MÌnh hơi nghèo tý, nhưng luôn vui vẻ, đầm ấm là đạt mục tiêu rồi. Còn mong gì hơn?
Thế mà, nhìn thấy người ta nhà biệt thự, xe hạng sang, mưa không tới mặt, nắng không tới đầu, vẫn ao ước thèm thuồng, vẫn chạnh lòng, vẫn tủi thân. Có biết đâu, đằng sau những thứ đó, họ cũng phải đối mặt với muôn vàn những thứ khác khó khăn gập bội lần. Họ cũng fải đánh đổi, fải trả giá cho những thứ họ đang có. Và biết đâu, nhìn thấy nụ cười rạng rỡ, sự sum họp gia đình quây quần của mình, họ cũng lại đang ước giá như giống mình ?
Cuộc sống mà, chẳng ai biết được ai sướng hay khổ cả. Sướng hay khổ tùy thuộc trong tâm của mỗi người. Tuỳ cảm nhận và cách sống thôi. Giầu vật chất chắc gì đã sướng? Uh thì ăn ngon mặc đẹp ai chẳng ước ao. Nhưng sau đó là con hư hỏng, vợ or chồng ngoại tình, căn nhà chẳng mấy khi có nụ cười, vậy có ai mong ? Thôi thì, hãy biết bằng lòng, biết trân trọng những giây phút hiện tại. Sống hết mình để ngày mai không phải nhìn lại ngày hôm qua với nhiều tiếc nuối. Sống sao cho tâm luôn bình an, gia đình vui vẻ. Chỉ thế thôi là đủ, chẳng mong hơn.
12/22/2014
TÌNH YÊU
"Không có tình yêu, người ta cũng có thể lên giường với nhau một cách vui vẻ. Nhưng người ta không thể ôm 1 người mà họ không có tình cảm hoặc yêu thương"
Cô gái cứ vin vào điều đó để biện minh cho tình yêu của mình. Nhưng đôi khi, cái sự đời cũng thật nực cười. Chẳng phải cô thuộc dạng tồn kho, hết hạn gì mà trái lại :Nhan sắc cô cũng xếp dạng nhất nhì cơ quan, các chàng trai trẻ xếp hàng dài theo đuổi. Sự nghiệp của cô đang trên đà tiến triển, tiền bạc có thừa. Thế mà, cô chấp nhận yêu anh - một người mà mọi thứ đều bình thường trừ tiền bạc. Anh được thừa hưởng gia tài khổng lồ từ người cha giầu có.
Và đương nhiên, anh chẳng đoái hoài gì đến tình cảm của cô vì bên cạnh anh có thừa những người sẵn sàng ở bên anh bất cứ khi nào anh cần. Họ cung phụng, chiều chuộng anh mọi lúc, mọi nơi anh muốn.
Cô có điểm khác duy nhất với họ đó là những cô gái kia sẵn sàng " lên giường" và nhận những thứ có giá trị từ anh. Cô thì ngược lại. Ngoài tình yêu cô không nhận gì cả và Cô cũng chẳng chấp nhận chung đụng với anh khi cô chưa cảm nhận được tình cảm từ anh là chân thành. Dường như, thứ cô cần dường như anh không có, và thứ cô có có lẽ anh cũng chẳng cần. Thi thoảng anh bố thí cho cô 1 vài phút an ủi bằng những cái ôm siết chặt trong những cơn say, hoặc những lúc tuyệt vọng vì công việc khi chẳng có ai chia sẻ. Và chỉ thế thôi là cô có cả tá lý do ngụy biện cho cái mà cô gọi là Tình yêu của anh.
Cô mù quáng đến nỗi bỏ cả người bạn trai mà cô yêu suốt 5 năm để chờ đợi tình yêu từ 1 kẻ Dong Joang có hạng. Cô cứ mãi hy vọng rằng: Con ngựa chạy mãi cũng chồn chân, rằng một ngày nào đó anh sẽ nhận ra đâu là tình yêu đích thực anh cần và tìm cô. Còn hiện tại, anh cứ mải miết trên con đường chinh phục các hotgirls chân dài bằng kinh nghiệm tình trường và giường chiếu của mình. Và cô cứ chờ đợi bằng tình yêu âm thầm của mình, giống như đang chờ Tàu Thuỷ ở Sân bay. :((
12/20/2014
TÌNH YÊU
"Không có tình yêu, người ta cũng có thể lên giường với nhau một cách vui vẻ. Nhưng người ta không thể ôm 1 người mà họ không có tình cảm hoặc yêu thương"
Cô gái cứ vin vào điều đó để biện minh cho tình yêu của mình. Nhưng đôi khi, cái sự đời cũng thật nực cười. Chẳng phải cô thuộc dạng tồn kho, hết hạn gì mà trái lại :Nhan sắc cô cũng xếp dạng nhất nhì cơ quan, các chàng trai trẻ xếp hàng dài theo đuổi. Sự nghiệp của cô đang trên đà tiến triển, tiền bạc có thừa. Thế mà, cô chấp nhận yêu anh - một người mà mọi thứ đều bình thường trừ tiền bạc. Anh được thừa hưởng gia tài khổng lồ từ người cha giầu có.
Và đương nhiên, anh chẳng đoái hoài gì đến tình cảm của cô vì bên cạnh anh có thừa những người sẵn sàng ở bên anh bất cứ khi nào anh cần. Họ cung phụng, chiều chuộng anh mọi lúc, mọi nơi anh muốn.
Cô có điểm khác duy nhất với họ đó là những cô gái kia sẵn sàng " lên giường" và nhận những thứ có giá trị từ anh. Cô thì ngược lại. Ngoài tình yêu cô không nhận gì cả và Cô cũng chẳng chấp nhận chung đụng với anh khi cô chưa cảm nhận được tình cảm từ anh là chân thành. Dường như, thứ cô cần dường như anh không có, và thứ cô có có lẽ anh cũng chẳng cần. Thi thoảng anh bố thí cho cô 1 vài phút an ủi bằng những cái ôm siết chặt trong những cơn say, hoặc những lúc tuyệt vọng vì công việc khi chẳng có ai chia sẻ. Và chỉ thế thôi là cô có cả tá lý do ngụy biện cho cái mà cô gọi là Tình yêu của anh.
Cô mù quáng đến nỗi bỏ cả người bạn trai mà cô yêu suốt 5 năm để chờ đợi tình yêu từ 1 kẻ Dong Joang có hạng. Cô cứ mãi hy vọng rằng: Con ngựa chạy mãi cũng chồn chân, rằng một ngày nào đó anh sẽ nhận ra đâu là tình yêu đích thực anh cần và tìm cô. Còn hiện tại, anh cứ mải miết trên con đường chinh phục các hotgirls chân dài bằng kinh nghiệm tình trường và giường chiếu của mình. Và cô cứ chờ đợi bằng tình yêu âm thầm của mình, giống như đang chờ Tàu Thuỷ ở Sân bay. :((
12/08/2014
LẠ - QUEN
Suy cho cùng : Người thân quen đến mấy, xa nhau lâu cũng sẽ thành Người lạ. Và người dù có lạ đến bao nhiêu, cứ thân thiết mãi rồi cũng sẽ thành quen.
Giữa Quen - Lạ, chỉ cách nhau một cái quay lưng , or một sự lãng quên or những bận bịu vô tình mà khi xoay lưng rồi, ta có cố đến mấy cũng chẳng thành quen được nữa...
Ta - Người, lâu rồi không còn quan tâm nhau nên bỗng trở thành người lạ. Và người lạ - vẫn thường quan tâm người, được người quan tâm nên trở thành thân quen. Biết thế nên nép mình trong thế giới riêng ta - thế giới hữu hạn với những mặc cảm tự ti về cuộc sống. Và trở về với những quan tâm , chân chất thường ngày...
Đôi khi, ta cứ vin vào những bận bịu hàng ngày mà lướt qua cuộc sống quá nhanh, mải miết kiếm tìm những hư vô ở một nơi nào đó rất xa xôi mà quên mất rằng những người thân yêu của ta cũng đang mong chờ ta chậm chút lại, quan tâm xem họ đang cảm nhận gì, mong muốn gì để rồi khi tự mình dừng chân lại thấy chông chênh, lạc lõng và bơ vơ mình ta. Thực ra, chính bản thân ta đang tự làm mình rời xa cái chung của cuộc sống, để tìm cái hư vô trong thế giới ảo tưởng hàng ngày.
Sao cứ mải miết kiếm tìm điều gì đó ở xa xôi, sao không trân trọng những giây phút bên nhau, có nhau để cùng nhau cảm nhận niềm hạnh phúc đang có ở thực tại để sau này khỏi tiếc nuối? khi đã lỡ rồi, thì có bao nhiêu thời gian đi chăng nữa ta cũng không thể tìm lại. Cái để mất không chỉ có hai con người với nhau mà còn tình người, còn niềm tin làm sao lấy lại được ?
Giữa Quen - Lạ, chỉ cách nhau một cái quay lưng , or một sự lãng quên or những bận bịu vô tình mà khi xoay lưng rồi, ta có cố đến mấy cũng chẳng thành quen được nữa...
Ta - Người, lâu rồi không còn quan tâm nhau nên bỗng trở thành người lạ. Và người lạ - vẫn thường quan tâm người, được người quan tâm nên trở thành thân quen. Biết thế nên nép mình trong thế giới riêng ta - thế giới hữu hạn với những mặc cảm tự ti về cuộc sống. Và trở về với những quan tâm , chân chất thường ngày...
Đôi khi, ta cứ vin vào những bận bịu hàng ngày mà lướt qua cuộc sống quá nhanh, mải miết kiếm tìm những hư vô ở một nơi nào đó rất xa xôi mà quên mất rằng những người thân yêu của ta cũng đang mong chờ ta chậm chút lại, quan tâm xem họ đang cảm nhận gì, mong muốn gì để rồi khi tự mình dừng chân lại thấy chông chênh, lạc lõng và bơ vơ mình ta. Thực ra, chính bản thân ta đang tự làm mình rời xa cái chung của cuộc sống, để tìm cái hư vô trong thế giới ảo tưởng hàng ngày.
Sao cứ mải miết kiếm tìm điều gì đó ở xa xôi, sao không trân trọng những giây phút bên nhau, có nhau để cùng nhau cảm nhận niềm hạnh phúc đang có ở thực tại để sau này khỏi tiếc nuối? khi đã lỡ rồi, thì có bao nhiêu thời gian đi chăng nữa ta cũng không thể tìm lại. Cái để mất không chỉ có hai con người với nhau mà còn tình người, còn niềm tin làm sao lấy lại được ?
12/04/2014
CHIÊM NGHIỆM
Đời, chẳng biết đường nào mà lần. Cứ mò mẫm trong bóng tối, chật vật với đầy đau thương. Trước ngày hôm qua, ta sống và nhìn nhận cs ở 1 khía cạnh khác, hnay lại là 1 khía cạnh khác,và chắc chắn ngày mai, ta phải thay đổi những j ta nghĩ hnay. Thôi thì, cái j làm được thì làm, ko làm được nữa cũng ko cần cố làm j. Nếu không thay đổi được nữa, thì chấp nhận thế để mà sống. Nhưng, phải sống sao cho ra sống, đừng sống kiểu nói 1 lời mà phải tìm đến 10 lời để lấp lại. Cũng đừng để những kẻ trước mặt mình thì ngon ngọt, sau lưng mình thì bĩu môi, coi chẳng ra gì.
Nhưng, đừng vì Người quá, hãy vì mình, sống cho mình chút ít để khi ngoảnh lại, chúng ta không cảm thấy nuối tiếc vì chưa làm gì cho mình. Người ta vấn nói : " Người không vì mình trời tru đất diệt " cơ mà. Thế nên, hãy sống cho mình như thể mai là ngày cuối cùng đc sống nhé :(((
Haizzzzzzzzzzzzzz :((((((
p/s: klq nhưng :
Nhưng, đừng vì Người quá, hãy vì mình, sống cho mình chút ít để khi ngoảnh lại, chúng ta không cảm thấy nuối tiếc vì chưa làm gì cho mình. Người ta vấn nói : " Người không vì mình trời tru đất diệt " cơ mà. Thế nên, hãy sống cho mình như thể mai là ngày cuối cùng đc sống nhé :(((
Haizzzzzzzzzzzzzz :((((((
p/s: klq nhưng :
VỀ ĐI ANH
" Thôi muộn rồi anh đừng giận ngày mai
Con Sáo ấy sang sông rồi anh ạ "
Về đi anh, Chị đang chờ...em vẫn thường bảo anh thế vì em đâu còn là mối tình đầu của anh nữa đâu. Anh đã hoán đổi em với Chị, và Em từ vị trí người thứ nhất - mối tình đầu của anh nghiễm nhiên trở thành kẻ thứ 3 xen vào cuộc sống của anh và chị ở hiện tại. Đã rất nhiều lần em tự hỏi vì sao anh bất công với em như thế, vì sao nói yêu em mà người song hành trong cuộc đời anh không fải là em?
Anh bảo anh ra đi vì anh ko muốn em fải vất vả, fải khổ ư? Nhưng đó chỉ là biện minh cho sự không chung thủy của mình thôi anh ạ. Ai cũng nói như thế, sau khi bỏ rơi người con gái mà người ta từng yêu tha thiết ở lại và cũng chẳng mảy may quan tâm xem khi họ ra đi, thì người con gái đó sống và vượt qua những nỗi đau mình để lại như thế nào.
Em đã từng yêu, từng tin vào những thứ người ta gọi là tình yêu như thế, nhưng là em của ngày xưa, không fải em hiện tại đâu anh. Vì thế, đừng nói anh còn yêu, còn nhớ để em mủi lòng...em đã tin cả 1 thời nông nổi, yêu cả 1 tuổi trẻ dại khờ ,và bây giờ em vẫn yêu, vẫn tin nhưng rất tiếc niềm tin và tình yêu ấy không còn dành cho anh nữa.
Về đi anh. Về với chị. Yêu anh, chị cũng từng khóc và chịu nhiều thiệt thòi lắm đấy. Anh phải tốt với chị , chăm sóc chị như đã từng chăm sóc em anh nhé. Anh đừng bận tâm về em, cứ yên tâm rằng không có anh thì em sẽ vẫn sống rất hạnh phúc, và hạnh phúc ấy, chưa bao giờ dành cho những người không biết trân trọng như anh. :(
TÌNH YÊU
Cuộc sống càng ngày càng có nhiều thứ làm tình yêu chao đảo. Ừ thì đồng tiền, nó có sức mạnh rất lớn. Nhưng cuối cùng, nên trả tình yêu về với đúng ý nghĩa của nó.
Bởi vì đời thì nhiều thứ phù du ! Chỉ cần một người có thể nắm tay và đi đến cuối con đường, dù con đường đó gập ghềnh và lắm sỏi đá gian nan.
Thế nên, cố bình thản và điềm nhiên bước bên người như thể người ko hề tồn tại trong cuộc đời. Cảm xúc trong người chỉ là nhất thời, nhưng tổn thương trong lòng là mãi mãi. Bởi thế nên, em yêu người, chỉ để người biết thế nào là yêu thôi, người nhé.
Bởi vì đời thì nhiều thứ phù du ! Chỉ cần một người có thể nắm tay và đi đến cuối con đường, dù con đường đó gập ghềnh và lắm sỏi đá gian nan.
Thế nên, cố bình thản và điềm nhiên bước bên người như thể người ko hề tồn tại trong cuộc đời. Cảm xúc trong người chỉ là nhất thời, nhưng tổn thương trong lòng là mãi mãi. Bởi thế nên, em yêu người, chỉ để người biết thế nào là yêu thôi, người nhé.
SỐ 3 VÀ ĐỜI NGƯỜI.
3 điều trong đời làm hỏng một con người:
- Rượu
- Lòng tự cao
- Sự giận dữ
3 điều trong đời làm nên giá trị con người:
- Siêng năng
- Chân thật
- Thành đạt
3 điều trong đời không bao giờ bền vững:
- Giấc mơ
- Thành công
- Tài sản
3 điều trong đời có giá trị nhất:
- Tình yêu
- Lòng tự tin
- Bạn bè
3 điều trong đời một khi đã qua đi không thể lấy lại:
- Thời gian
- Cơ hội
- Lời nói
3 điều trong đời không nên đánh mất:
- Sự thanh thản
- Hy vọng
- Lòng trung thực
p/s: STam
12/03/2014
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐẾN SAU
Chị cũng từng yêu anh ấy như em
Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm chi cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu
Có 1 thời chị cũng thích giận nhau
Để đo hết yeu thương theo chiều dài giận dỗi
Và 1 lần chị vô tình mắc lỗi
1 lần thôi rồi mãi mãi rời xa
Biết nói j về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hqua, Em là hôm nay hiện tại
Biết chẳng thể thêm 1 lần yêu lại
Chị vẫn thấy xót long khi đối diện tình em
Em có cái bấy lâu chị khát them
Tuổi trẻ hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ.
Vào 1 buổi trời đông cây thay lá
Pháo cưới cô dâu bay ngập dưới sân nhà
Khi ấy vô tình chị giả bộ nghé qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú dể
Em đứng quay sang rồi cau mày như thể
Chị ấy kia kìa, Chị ấy cũng đến xem…
Phố cũ, cơn mưa cũ, ướt mèm !
P/S: STAM
Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm chi cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu
Có 1 thời chị cũng thích giận nhau
Để đo hết yeu thương theo chiều dài giận dỗi
Và 1 lần chị vô tình mắc lỗi
1 lần thôi rồi mãi mãi rời xa
Biết nói j về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hqua, Em là hôm nay hiện tại
Biết chẳng thể thêm 1 lần yêu lại
Chị vẫn thấy xót long khi đối diện tình em
Em có cái bấy lâu chị khát them
Tuổi trẻ hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ.
Vào 1 buổi trời đông cây thay lá
Pháo cưới cô dâu bay ngập dưới sân nhà
Khi ấy vô tình chị giả bộ nghé qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú dể
Em đứng quay sang rồi cau mày như thể
Chị ấy kia kìa, Chị ấy cũng đến xem…
Phố cũ, cơn mưa cũ, ướt mèm !
P/S: STAM
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)
.jpg)



.jpg)