Người nói ta là quan trọng nhưng dốt cuộc người vẫn bỏ rơi ta trong những ngày này. Biết bao người như thế và Người cũng không ngoại lệ. Sau những cuộc vui, những tiếng cười, họ có cặp có đôi, ta lại trở về làm bạn với cô đơn, với bóng đêm và nỗi trống trải vô bờ...
Người không thể thay đổi, ta cũng biết và ta cũng chẳng thể đổi thay. Cớ gì mà ta cứ mong chờ ở Người và ta lại phải chờ mong.
Người à, cứ mãi là Người và em mãi là em nhé. Em - làm bạn với cô đơn, với chính em...
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét