10/30/2014

NHẮN CHO ANH

Em nhận ra rằng: "Những thứ anh cần nhiều hơn những gì em có - 1 t.y chân thành và nguyên vẹn." Em không hối hận vì đã yêu anh, nhưng em thấy buồn vì tình yêu của em không được đáp lại theo đúng nghĩa. Em không thể thay đổi hoàn cảnh, quá khứ...nhưng hôm nay em vẫn còn cơ hội, để sống là chính em. Những gì đã qua, dù đúng, dù sai thì cũng đã là quá khứ. Với anh, chẳng là gì cả, có thể chỉ là phút giây qua đường. Nhưng với em, nó là bài học, là trải nghiệm nhưng với cái giá quá đắt - là anh. Em chắc rằng, chẳng ai đi lại 2 lần trên con đường mình đã qua với những đau thương và mất mát. Vì thế, anh hãy nhớ, tự chăm sóc mình thật tốt anh nhé. Em sẽ vẫn dõi theo anh. Vì thế, đừng để em thấy anh sống không tốt, không hạnh phúc. Đừng lo lắng cho em, em sẽ tự đứng dậy nếu có vấp ngã, tự tìm cách học hỏi và mạnh mẽ hơn, em hứa sẽ sống thật tốt, anh ạ !

10/29/2014

TRẢI NGHIỆM

Cuộc sống là những chuỗi lần vấp ngã rồi đứng lên, thương tích là điều không thể tránh khỏi. Những vết thương rồi sẽ tự lành da. Có khi chúng thành sẹo loang lỗ, in hằn dai dẳng không xóa được. Có khi sau bao năm nhìn lại, chỉ thấy hình ảnh mờ ảo nhạt nhòa, cố thế nào cũng chẳng thể nhìn rõ.
Ngã sẽ đau. Ai cũng sợ đau. Nhưng không ai chưa từng bị đau, dù chỉ là một lần trong đời.
Đôi khi nỗi đau mang một ý nghĩa quan trọng và thiêng liêng. Vì nếu cả cuộc đời này đều tươi hồng và phủ đầy màu yên vui thì liệu còn ai trân trọng những điều mình đang có? Liệu có ai cảm thấy hạnh phúc khi may mắn mỉm cười? Vì mỗi vết thương là một bài học đáng để khắc ghi.
Đó là lúc người thân yêu quay lưng với ta. Cảm giác nhơ nhuốc và thất vọng vì bị bội phản, nước mắt không rơi được, mọi điều tốt đẹp vỡ tan như bong bóng xà phòng. Nó dạy ta biết mạnh mẽ và kiên cường, đặt niềm tin đúng chỗ, bản lĩnh và không bao giờ được làm điều tương tự với người khác.
Đó là lúc người ta yêu nhẫn tâm bỏ ta ở lại. Nỗi đau quay quắt thấu cả vào tim, nước mắt nuốt ngược vào trong và nghẹn thắt từng nhịp thở. Đó là lúc đôi chân ta bỗng cứng cáp lạ thường. Hiểu rằng ai cũng cần cô đơn, để hiên ngang đứng giữa đất trời, để yêu bản thân thêm nhiều lần nữa, để cho tim mình được nghỉ ngơi trước khi tìm được một người thật sự xứng đáng.
Có những vết thương cứ cứng đầu bám mãi trong tim.
Có những nỗi đau không dễ dàng xóa, càng muốn rũ bỏ chúng lại càng mang hình hài rõ ràng.
Thế nhưng dù thời gian còn phải đầu hàng trước những nỗi đau rất lì lợm không chịu biến mất thì vẫn có những-thứ-không-cần-phải-quên.

10/21/2014

Có Chút Tâm trạng

Cs này, người xấu nhiều, người tốt cũng chẳng ít hơn chỉ có điều ta chưa nhận ra cái tốt của những người bên cạnh ta mà thôi.
Cố gắng bao lâu nay, theo lời ck nói :" vk phải dung hòa giữa người xấu và người tốt " nhưng hình như cái này khó nhất trong các khó khăn và thử thách mà vk của anh phải vượt qua. Khi chấp nhận 1 người là friend, thì người đó là tri kỷ rồi. Mà đã là tri kỷ thì sao ko cảm thấy hụt hẫng, thất vọng khi 1 ngày bỗng dưng phát hiện ra họ có quá nhiều điểm ko được như mình nghĩ - và  cũng chợt phát hiện ra, cs trong ý nghĩ luôn đẹp hơn cs ở đời thường rất nhiều.

Cứ bảo sao mà tình yêu đẹp và lãng mạn hơn cs hôn nhân, cứ bảo sao yêu xa thì yêu nhau hơn ở gần. Bởi khi yêu, người ta chỉ nhìn thấy điểm đáng yêu, chỉ là mầu hồng, chỉ việc chuẩn bị cho hò hẹn, đi ăn, cafe còn hôn nhân kèm theo đó là cơm - áo - gạo - tiền, là sữa, là bỉm, là con ốm, con khóc, con quấy thì còn đâu thời gian cho sự lãng mạn riêng tư... tình yêu chết dần mòn theo đó nếu con người ta ko biết hâm nóng nó.

      Thì ra, tình bạn cũng vậy. Thật khó khăn để coi 1 người là tri kỷ nhưng cũng khó khăn gấp bội lần để unfriend người đó đi. Dù biết rằng đó chỉ là lý do ngớ ngẩn, là cảm tính. Nhưng, con người vốn dĩ cố chấp. Khi khó chấp nhận được thì cũng dần mất đi sự tôn trọng, mà đã ko tôn trọng nhau thì tốt hơn hết là ko nên là j cả nữa nhỉ?

p/s: klq lắm nhưng vẫn thường nghe được câu: Nếu muốn đánh giá người đó ntn, hãy nhìn những người bạn của anh ta. Mềnh toàn chơi với nd, vì thế mình là 1 farmer chính hiệu :)

10/20/2014

CÔ ĐƠN

Người nói ta là quan trọng nhưng dốt cuộc người vẫn bỏ rơi ta trong những ngày này. Biết bao người như thế và Người cũng không ngoại lệ. Sau những cuộc vui, những tiếng cười, họ có cặp có đôi, ta lại trở về làm bạn với cô đơn, với bóng đêm và nỗi trống trải vô bờ...
Người không thể thay đổi, ta cũng biết và ta cũng chẳng thể đổi thay. Cớ gì mà ta cứ mong chờ ở Người và ta lại phải chờ mong.
Người à, cứ mãi là Người và em mãi là em nhé. Em - làm bạn  với cô đơn, với chính em...

10/15/2014

YÊU THẦM

Có những điều tưởng chừng như đơn giản nhưng cũng chẳng dễ dàng chút nào để nói ra, để bày tỏ lòng mình. Thik và yêu là chuyện của quả tim. Anh biết thế, nên chỉ âm thầm ấp ủ hình ảnh em mỗi ngày. Anh cũng chỉ dám đứng từ xa nhìn mà chưa một lần dám lại gần em, bày tỏ cùng em bởi anh biết với em anh cũng chỉ giống hàng trăm hàng ngàn người đàn ông khác. Em chưa bao giờ mảy may suy nghĩ về anh.
Nhưng em à, anh không trách, không giận gì em đâu bởi vì dẫu em có coi anh là ai, cho anh là gì thì với anh, em vẫn là " Người đặc biệt " trong anh ♡.  Anh chỉ tự hỏi mình có khi nào em dành cho anh 1 cơ hội hiếm hoi ?

10/13/2014

NƯỚC MẮT TỰ KHÔ


Em không khóc cho anh nữa đâu
Dù không còn yêu nhau em chẳng muốn mình yếu đuối
Khi một mình -  khóc trong đêm buồn lắm
Em không tin nữa đâu
Sau những lời yêu thương chỉ là giả dối
Chẳng thể trách anh là người phản bội
Khi anh chưa bao giờ thực sự yêu em
Đừng đổ lỗi và đừng nói gì them
Chẳng thể cùng lúc yêu hai người con gái
Nên em cam lòng thất bại
Tình yêu thường ích kỷ phải ko anh?
Em không gọi cho anh nữa đâu
Và sẽ quên như chưa từng nhớ
Mong anh yêu người bằng tình yêu thực sự
Tình yêu chân thành chỉ có 1 thôi anh…


10/10/2014

NGỘ NHẬN


Photo: Nàng nhận ra một điều đơn giản mà  bấy lâu nay nàng ngộ nhận, không tin nó là thực, nàng vẫn cứ mộng mơ và hão huyền rằng: Ở cái thế giới hiện đại này, vẫn còn tồn tại thứ gọi là tình yêu thuần khiết. Rằng khi yêu, chàng và nàng chỉ cần gặp gỡ, trò chuyện, mỉm cười or đi xa hơn chút là cầm tay, là cái ôm siết vào lòng...Nàng khi chưa va vấp để hiểu rằng tình yêu ở thế giới hiện đại không thể thiếu 1 thứ cơ bản nhất, đó là sex. Không ai gọi là yêu,  nếu không có nó. Và lý thuyết về tình yêu của Nàng chỉ có trong ý nghĩ, trong tưởng tượng của những kẻ hay  mộng mơ. Có thể, ở thế giới hiện đại, cũng không phải là không còn tồn tại tình yêu đó, nhưng để tìm ra nó có khi Nàng phải lật tung cả trái đất này lên may ra kiếm được vài người...và những người đó, chẳng có ai dành cho Nàng.
Nàng rơi từ đỉnh cao của sự cao ngạo xuống vực sâu thẳm hút, Nàng hụt hẫng, chới  với...Nàng không biết nên khóc hay nên cười cho cái sự ngây ngô của mình. Nàng muốn hét toáng lên về cái trần trụi của đời thường này, nhưng nàng hét vì cái gì, vì ai, khi tất cả thế giới người ta đang sống như vậy. Chỉ có mình Nàng vẫn cố chấp không chịu hiểu.
Nàng trở về với đời thực và chấp  nhận sống với ký ức và thế giới ảo, thế giới mà mọi cảm xúc vẫn nguyên vẹn là cảm xúc, mà ở đó, nàng có thể được an ủi, được vô về những cô đơn khi đêm dài, được mơ mộng...

Nàng nhận ra một điều đơn giản mà  bấy lâu nay nàng ngộ nhận, không tin nó là thực, nàng vẫn cứ mộng mơ và hão huyền rằng: Ở cái thế giới hiện đại này, vẫn còn tồn tại thứ gọi là tình yêu thuần khiết. Rằng khi yêu, chàng và nàng chỉ cần gặp gỡ, trò chuyện, mỉm cười or đi xa hơn chút là cầm tay, là cái ôm siết vào lòng...
Nàng khi ấy chưa va vấp để hiểu rằng tình yêu ở thế giới hiện đại không thể thiếu 1 thứ cơ bản nhất, đó là sex. Không ai gọi là yêu,  nếu không có nó. Và lý thuyết về tình yêu của Nàng chỉ có trong ý nghĩ, trong tưởng tượng của những kẻ hay  mộng mơ. Có thể, ở thế giới hiện đại, cũng không phải là không còn tồn tại tình yêu đó, nhưng để tìm ra nó có khi Nàng phải lật tung cả trái đất này lên may ra kiếm được vài người...và những người đó, chẳng có ai dành cho Nàng.
Nàng rơi từ đỉnh cao của sự cao ngạo xuống vực sâu thẳm hút, Nàng hụt hẫng, chới  với...Nàng không biết nên khóc hay nên cười cho cái sự ngây ngô của mình. Nàng muốn hét toáng lên về cái trần trụi của đời thường này, nhưng nàng hét vì cái gì, vì ai, khi tất cả thế giới người ta đang sống như vậy. Chỉ có mình Nàng vẫn cố chấp không chịu hiểu.
Nàng trở về với đời thực và chấp  nhận sống với ký ức và thế giới ảo, thế giới mà mọi cảm xúc vẫn nguyên vẹn là cảm xúc, mà ở đó, nàng có thể được an ủi, được vô về những cô đơn khi đêm dài, được mơ mộng...

10/06/2014

CHIỀU CHỚM ĐÔNG

Không biết nên trách bản thân hay trách anh or trách số phận cứ trêu ngươi em nữa. Tự dặn lòng mình bao nhiêu lần là quên anh, không nhớ, không nghĩ nữa rồi. Thế mà sao em vẫn thấy buồn như  lúc này...Em  không hiểu cảm giác của mình là gì, ghen không phải, hờn thì không, nhưng cớ sao em lại buồn? – Ghen ư, em có là j của anh đâu mà ghen. Buồn ư, anh là j mà ảnh hưởng tới cuộc sống của em mà đáng để em buồn. Em không biết, cũng không lý giải được nhưng sâu thẳm trong mình, em biết đó là sự ích kỷ.
Về đi anh về với người ta
Mình em ở lại chẳng thà không quen
Với anh em chẳng có quyền
Giữ anh ở lại làm riêng cho mình
Với anh em có chút tình
Có duyên không nợ chúng mình thế thôi !
 Xót xa thay cho sự oán hận và sầu uất của cô gái trong câu thơ trên hay xót thay cho chính bản thân em rằng em cũng chẳng biết làm j để  thay đổi. Làm sao anh hiểu cảm giác của em, của người con gái đang rất đau vì niềm tin, tình yêu thêm 1 lần vỡ vụn…mà chẳng thể gọi là yêu khi chính chúng ta chưa bao giờ nói ra điều đó. Đó chỉ là tình cảm của riêng em, ao ước về 1 hình mẫu lý  tưởng – hình mẫu được như anh. Cũng có thể vì chưa khi nào có anh, nên em cứ mơ mãi hình ảnh đó, rồi mong và ước chứ khi có anh rồi, chắc em lại thất vọng vì những j em nghĩ ở đời thực không được như vậy. Và tình cảm của em, chỉ là tình cảm đơn phương nhưng em cũng thà đơn phương như vậy còn hơn ở trong  1 mối quan hệ chưa khi nào rõ ràng và cũng ko biết bao giờ mới kết thúc được. Với em, như thế này tốt hơn cả ngàn lần việc ở bên 1 ai đó. Bởi, chỉ là cảm xúc của em thôi chứ không phải cuộc sống đời thực để người đang bên cạnh em phải nghĩ suy. Nhưng dù cho như thế nào đi chăng nữa, thì  bản thân em cũng là người không chấp nhận được đâu. Vì em rất rất ích kỷ, em không muốn chia sẻ với bất kỳ ai cả, trừ chị vì chị là của riêng anh. Em cũng từng nói với anh rằng, nếu em không phải là tất cả, em cũng sẽ không là gì cả. Nhưng anh không làm thế được, nên mọi  tình cảm của em chỉ được giữ cho riêng em, sẽ không bao giờ anh biết đến…hãy cứ là anh, đến khi nào anh cảm thấy mỏi mệt anh nhé !
Cũng có nhiều khi em thấy buồn thay và đồng cảm với chị. Chắc chị cũng chẳng vui vẻ gì khi biết được anh như thế này đâu, nhưng chị cũng ko thay đổi được anh. Bao năm qua rồi anh vẫn thế,Chị không thể, thì cớ sao em có thể?
Anh ạ, hãy vì mình, vì chị và vì các con để các con có cuộc sống  vui vẻ, đừng để tuổi thơ các con bị ám ảnh và muộn phiền. Em đã mất cả 15 năm để xoá bỏ những ám ảnh không vui, nhưng dường như không thể.  Và bây giờ, em cũng vấn sống  cùng những ám ảnh đó,thi thoảng lại gợi lại. Em không có tuổi thơ, không có niềm vui,  không ký ức đẹp…vì thế, em không muốn bất cứ ai cả, cũng sẽ có những cảm nhận giống như em hiện tại…em thực sự mong anh và chị có cuộc sống hạnh phúc, kể cả hạnh phúc đó không bao giờ dành cho em. Bởi, chỉ cần anh vui, anh hạnh phúc thì bản thân em cũng lấy đó làm niềm vui, niềm hạnh phúc...Em không định nghĩa được tình cảm của mình dành cho anh, chỉ là tình bạn, chưa tới yêu nhưng cũng chẳng phải là tình nhân hay bồ bịch...là  gì với em không quan trọng, quan trọng là sự chia sẻ cảm giác của hai tâm hồn đồng điệu ( nếu có ) mà thôi...




10/03/2014

LẠNH RỒI PHẢI KHÔNG ANH ?

Se lạnh, Thu sắp qua hay là chớm sang đông. Lạnh của thời tiết hay lạnh của lòng người? Em không thể nào định hình nổi, nhưng em biết, có hơi hướng lạnh thoáng qua của tình người.
Thời tiết còn mong ấm lại, cớ áo con người ngày càng xa cách cho thêm lạnh lùng? Em cũng không lý giải vì sao con người lại như thế, bởi chính bản thân em cũng không biết, cớ gì em giải thích được Người?

Se lạnh, ai cũng thèm một cái ôm  dù chỉ là trong chốc lát thôi, nhưng lòng người sẽ ấm lại.  Những lo toan, những mệt mỏi, những muộn phiền của ngày thường cũng bị cuốn đi theo trong cái ôm đó. Em cũng muốn được sưởi ấm con tim, dù chỉ là thoáng qua, dù chỉ là chốc lát... nhưng dường như điều đó ít mỉm cười với em - anh cứ xa em đến bao giờ? 

Yêu xa - các bạn hay bảo là lãng mạn, là đẹp nhưng em thấy con tim mình lạnh lắm anh biết không? Em cứ phải gồng mình lên vì trách nhiệm, vì gia đình, vì con và vì chính bản thân em. Có nhiều lúc , em cứ tưởng như mình đã kiệt sức, tưởng như máu trong người em không còn lưu thông được nữa...thế mà, e vẫn cứ phải sống, phải đấu tranh và phải vắt kiệt sức còn lại trong con người em để tiếp tục. Bởi  em không được phép gục ngã, không được phép ốm. Còn có bao nhiêu người đang chờ em về mỗi ngày, mong sự mạnh khỏe của em để được chăm sóc... Có bao giờ anh thấy mệt mỏi thế không? Em nghĩ, chắc là có nhưng anh giấu nó đi vì không muốn em biết. Như thế, với anh là sự yêu thường, chăm sóc và chở che dành cho em rồi, đúng không anh ?

Em đã rất rất nhiều lần muốn đi đâu đó thật xa vì những bế tắc mà bản thân ko thể nào giải quyết đc, vì quá mệt mỏi, vì quá cô đơn mà khi cần anh chẳng có...Em cũng không muốn phải gồng mình lên nữa, em cần những thứ thực tế hơn, cần có người sẻ chia, cần sự cảm thông và những quan tâm có thực từ anh...nhưng tất cả những thứ đó em đều không có. Cái cảm giác cô đơn, chênh vênh dường như lúc nào cũng thường trực trong con người của em, đến mức em cảm tưởng như chỉ cần 1 chút quan tâm nhẹ nhàng, hỏi thăm đúng lúc từ một người nào khác, em có thể xao lòng ngay tức thì...Nhưng em đã chế ngự được nó. Em làm bạn với cô đơn và thế giới ảo, đến mức người khác cứ nghĩ em đang vụng trộm, em đang ngoại tình trong tư tưởng. Nhưng không ! chỉ là sự giải tỏa cảm xúc của riêng em thôi anh ạ. Đó là thứ duy nhất em có thể làm khi vắng anh. Thế nên, nếu lúc nào đó có đọc, anh cũng đừng hiểu lầm anh nhé. Càng ngày, em lại càng thấy sự đồng cảm trong em dành cho những con người bất hạnh, sự cô đơn và trống trải ngày càng tăng thêm...

Lập đông rồi, se lạnh này em chỉ muốn đc anh ôm, chỉ 1 chút chút thôi anh ạ. E thấy mệt mỏi quá chừng...em không mong có anh ôm hàng ngày, nhưng mong biết bao những lúc như thế này, em được nằm yên bình trong vòng tay ấy, được tỉ tê kể những câu chuyện ở cơ quan, được chia sẻ những thay đổi từng ngày của các con... vậy mà, đến cái ước muốn nhỏ nhoi đấy của em cũng bị tước đoạt. Em còn biết phải làm sao ?

10/01/2014

HELLO OCTOBER

Chào tháng 9 với những nỗi niềm để để lại fía sau,  để lại những trăn trở còn đang dang dở, những suy tư , muộn fiền...Tạm biệt nhé, tháng đen đủi vs những điều không mong đợi. Ta chào đón tháng 10 với những điều mới, khởi đầu mới, cv mới, tâm trạng mới...và quan trọng hơn T10 này có rất nhiều ý nghĩa với Ta - tháng của t.y, cuạ hạnh phúc. A Hanh Ngoc Tran bố trí nghỉ bù về tháng này nữa nhé :v
P/s :  Wedding date, birthday of son and daughter and change my job. So so happy with this month. Hope that.