"Sự im lặng đôi khi chẳng đem lại 1 giá trị thông tin nào ngoài sự hoài nghi ". Và em cứ đuổi bắt trong suy nghĩ của mình để biết được suy nghĩ của anh. Nhưng em thực sự không hiểu nổi khối óc ấy đang nghĩ j đâu. Vì thế, đừng bắt em đuổi bắt như trò đùa ú tim thế anh nhé.
Em không thích ai im lặng với em cả. Yêu là yêu, ghét là ghét chứ đừng vừa nói yêu xong lại mang tới 1 khuôn mặt quá đỗi lạnh lùng như vậy. Chúng ta là 2 thực thể hoàn toàn khác biệt, làm sao em hiểu anh như bản thân mình, mà ngay cả bản thân mình muốn gì em còn không biết , sao biết được anh?
Em cũng không thích cái cảm giác chờ đợi tin nhắn của anh đâu. Nếu anh bận, chỉ cần nhắn lại rằng anh đang bận, em sẽ không làm phiền anh nữa. Như thế, ít nhất em cũng biết được anh đang như thế nào để không thấp thỏm lo lắng cho anh.
Cũng có đôi lúc, em quan tâm tới anh đột xuất, là những lúc em đang rất yếu đuối, đang rất cần sự quan tâm từ ai đó , nhất là anh. Vì thế, đừng bỏ rơi em những lúc em có biểu hiện lạ hơn thường ngày được không?
Anh ạ ! Em muốn nhắn với anh rằng : Anh có thể không yêu bản thân mình nhưng người khác lại yêu bản thân anh. Thế nên, dù ở đâu và hoàn cảnh nào cũng nhớ fải chăm sóc mình thật tốt đấy nhé. Hãy tự học cách trưởng thành và hoàn thiện bản thân hơn. Em không thích thấy anh đánh mất mình vì những lý do hết sức ngớ ngẩn, nhất là lúc không có em bên cạnh đâu. :) Là anh cơ mà, phải xứng đáng với từ " anh" được em đặc biệt ưu ái chứ !
Em không chờ đợi điều gì cả, cũng chẳng mong chờ được đáp lại sự quan tâm thường ngày từ anh. Nhưng những lúc em cần nhất, đừng bỏ rơi em một mình với cảm giác cô đơn tột cùng nhé. Chỉ cần anh, ở bên và im lặng với em là đủ rồi, như thế có là đòi hỏi quá nhiều với anh không?